Tên thật là Nguyễn Văn Tòng,
Bến Tre sinh quán cạnh bờ sông xanh,
Thuở trước Thầy dạy môn văn,
Hoàng Diệu trung học vẻ vang một thời,
Bao năm mô phạm nổi trôi,
Sóc Trăng ghi dấu muôn đời ân sư,
Giờ đây trong cảnh quạnh hiu,
Thầy sống quanh quẩn sớm chiều với Cô,
Tuy rằng chưa phải già nua,
Nhưng sức cũng chẳng gọi là tốt tươi,
Bệnh tật chắc cũng bởi Trời,
Vương mang nhiều bệnh cho đời buồn thêm,
Sưng khớp, đau nhức triền miên,
Chắc Thầy không khỏi bi quan cuộc đời,
Thỉnh thoảng bạn cũ đến chơi,
Thầy cũng cố gắng chào mời để vui.
Hai con một gái một trai,
Chúng chỉ đủ sống qua ngày mà thôi,
Chung qui cũng số mỗi người,
Ai là trò cũ nhớ thời Thầy xưa?
VÂN NGUYỄN, SUMMER 2012