Đã mấy mươi năm vốn bạn hiền,
Một đời mô phạm thuở hoa niên,
Năm xưa đất nước còn tang tóc,
Lẩn quẩn, loanh quanh với mấy trường,
Quê tôi bạn bước đầu làm giáo,
Suốt mấy năm liền với gió sương,
Trò xưa giờ cũng làm quan lớn,
Có biết Thầy giờ nợ ốm đau?
Thăng hoa từ lúc làm hiệu trưởng,
Tới bến Bình Minh tỉnh Vĩnh Long,
Bao năm sóng gió còn ghi rõ,
Ngã xuống phà ngang ngỡ tỉnh say?
Thâm niên, phong độ quay về xứ,
Tây đô hiệu trưởng một trường phường,
Bởi đâu, sức khoẻ giờ đi xuống?
Đột quỵ bên đường tưởng đã xong,
Năm xưa gặp bạn xe còn lái,
Nay chân chậm bước, chạy chẳng còn,
Có lần nhìn thấy thằng ăn trộm,
Tay, chân, miệng nói chẳng nên thân,
Thăm bạn, bạn buồn, từng ngấn lệ,
Tủi đời bạn nói chẳng nên câu,
Bên hiên hiu quạnh không con cái,
Một kiếp làm nhân, vợ với chồng.
VIẾT TẶNG BẠN THÁI HOÀNG VĨNH PHƯỚC, ĐẦU
THU 2012, VÂN NGUYỄN.