Người tù tội trở
về từ phương bắc,
Những nhọc nhằn
khốn khổ tạm rời xa,
Mười mấy năm
không thấy bóng quê nhà,
Bước thơ thẩn
hình dung qua trí nhớ,
Đáng lẽ vui sao
anh không mừng rỡ?
Bởi gia đình thân
quyến đã phân ly,
Từ phút giây bịn rịn
biệt kinh kỳ,
Nghe tan vỡ từng
nhịp tim trỉu nặng,
Giờ tự do trong nỗi
buồn cay đắng,
Tuổi trung niên đến
sớm tự bao giờ ?
Anh ngỡ mình vây
kín bởi cơn mơ,
Dĩ vãng đó hiện tại đây đời cô độc,
Người vợ trẻ năm
xưa ngày tang tóc,
Chắc sẽ vui theo
ước vọng của anh,
Mong các con sẽ cố
gắng học hành,
Anh cam chịu đường về anh lẽ bóng.
VÂN NGUYỄN MAR 29-2013 .