Friday, July 19, 2013

KIẾP NHÂN SINH


Đêm chưa hết sao giật mình thức giấc,
Dậy làm gì trong khoảng lặng tịch liêu,
Không gian yên yên quá đến buồn hiu,
Như ai đó nhắn bao điều cần nghĩ,

Nghĩ đến gì ? quây quần trong tâm trí,
Kiếp nhân sinh đời tục lụy trần ai,
Mới đây thôi anh Phong có hình hài,
Nay bỗng chốc chỉ còn là chiếc bóng,

Chuyện phù du vô thường như giấc mộng,
Tựa áng mây trôi nỗi ở trên không,
Ai trong ta cũng ấp ủ trong lòng,
Mong được sống tới răng long tóc bạc,

Tóc chưa trắng mà bao người vội thác,
Đi về đâu khi tóc đã phai màu?
Lúc từ biệt hồn phách sẽ về đâu?
Thế là hết ta biến thành mây khói?

Thân cát bụi nắm xương khô nằm đó,
Và ngàn năm còn kẻ nhớ người quên,
Kiếp nhân sinh tạo hóa dựng cho nên,
Ngày nào đó sẽ qua thềm cát bụi.

VÂN NGUYỄN. JULY 18TH, 2013.