Thursday, September 6, 2012

NỘI NGOẠI



Xưa nay thiên hạ cũng kỳ,
Con trai lại thích, gái thì lại chê,
Ca dao xuất phát từ quê,
Nghe qua cũng thấy ủ ê trong lòng,

Tổ tiên cùng giống lạc hồng,
Sao lại phân biệt, nội trong, ngoại ngoài?
Tục lệ phải có gì sai,
Của người dân Việt, hay ai mang vào?

Dân mình cũng biết bên Tàu,
Trọng nam khinh nữ, lúc nào cũng nghe,
Sanh trai thì quý, thì mê,
Lỡ phải con gái, tái tê cõi lòng,

Sao đời chia rẽ bất công,
Con trai, con gái cũng con của mình,
Có người mang bỏ bên đường,
Bao  người còn huỷ mãnh đời sơ sinh,

Thai nhi chẳng có tội tình,
Lấy ra vứt bỏ, đoạn tình mẹ con,
Phải chăng gái méo, trai tròn ?
Cho tình nội ngoại hãy còn cách xa ?


Người đời bàn tán xôn xao,
Con gái khi lớn gã cho người ngoài,
Nối dòng là phải con trai,
Khi lớn cưới vợ, cả hai về mình,

Nghĩ đời nên phải phân minh,
Trai, gái cũng có nghĩa tình như nhau,
Cha mẹ già yếu ốm đau,
Con trai, con gái, đứa nào hiếu hơn ?


VÂN NGUYỄN, MÙA THU 2012.