Mơ ước gì đây
chuyện đã rồi,
Đời người lặn hụp
nổi chìm thôi,
Tuổi xuân tàn úa
mơ gì nữa,
Thân cằn thể cỗi
bạn như tôi,
Biết nói ra đây cũng
chuyện hời,
Nhưng mà phải ước
một lần thôi,
Vài ba mươi tuổi
đời trẻ lại,
Để dọc để ngang
trọn kiếp người,
Tôi nói đời người
ít thảnh thơi,
Công danh sự nghiệp
chỉ một thời,
Gian nan chưa đủ
sao còn ước ,
Trẻ lại làm chi tội
cuộc đời,
Bạn nói tôi rằng
bạn ngẩn ngơ,
Nên hay mơ ước
chuyện quá khờ,
Làm sao có được mà
thơ thẩn,
Ước muốn được không cũng bởi trời.
MAR 13, 2013 – VÂN NGUYỄN