Người Ba-Xuyên thuộc miền tây nước Việt,
Một thanh niên trong tuổi độ ba mươi,
Lìa thế gian trong những nỗi ngậm ngùi,
Của bạn hữu cùng mọi người thân tộc,
Anh đi không âm thầm mà thảm khốc,
Tẩm xăng dầu mong thiêu đốt nghiệt oan,
Lệ trào tuôn trong những lúc canh tàn,
Đành nhắm mắt biết thở than hận oán ?
Đôi uyên ương sang đây nhiều năm tháng,
Có việc làm lương tốt bạn đều thương,
Gia đình vui đầy hạnh phúc mọi đường,
Người vợ trẻ hiểu đôi phần kinh dị,
Thơ thẩn buồn cho duyên phận vội tan,
Dìu hai con trong cay đắng vô vàn,
Lánh bạn hữu xa thân bằng quyến thuộc,
Bởi sao thế? Người chồng quê đất Sóc?
Xa cõi dương để giữ trọn lời nguyền?
Để vợ con thóat thảm họa oan khiêng,
Như cứu mạng đứa con hiền nhỏ dại,
Trước những phút biệt ly không áy náy,
Gọi bạn bè để từ giã rồi đi,
Về cõi tử theo báo mộng tức thì,
Nếu trái ngược với lời nguyền định trước,
Họa diệt vong con anh không tránh được,
Tuy bạn bè cố giữ bước chân anh,
Nhưng tiếc thay ! bởi lý luận sai lầm ?
Lưu
đối thoại người đi tầm cõi chết.
VÂN NGUYỄN.
JUNE 10TH, 2013. VIẾT CHO NGƯỜI GÓA PHỤ & CẦU MONG VONG LINH NGƯỜI
QUÁ CỐ NGUYỄN TRUNG THU SỚM VỀ CÕI VĨNH HẰNG.