Tuổi già lại thích
văn thơ,
Buồn vui cũng muốn
vẩn vơ mấy dòng.
Bởi thân không phải
má hồng,
Nhưng tên lại phải
bềnh bồng như mây,
Thỉnh thoảng tửu
nặng cũng say,
Làm thơ không được, bởi quay vòng vòng,
Khi tỉnh lại nhớ lại
mong,
Có uống lần tới, đừng hòng ngã
nghiêng.
Trách thân lắm nỗi
ưu phiền,
Tâm tư nặng trĩu
triền miên sự đời,
Nhiều đêm thấy
ánh sao rơi,
Tưởng như được
lúc thảnh thơi đây rồi,
Thơ văn nghĩ chẳng
do trời,
Mà chỉ ước muốn
có lời cảm thông,
Có lúc giọt lệ khi
không,
Lăn trên gò má bởi
dòng văn thơ,
Rồi khi lối viết
tự phê,
Cười trong mũm
mỉm lê thê một mình,
Bạn ơi, Hoàng Diệu
môn sinh,
Có ai đồng cảm như mình hay không ?
ĐÔI DÒNG SUY TƯỞNG, VÂN NGUYỄN 2012.