Mang thân trai sống đời ruộng rẫy,
Sáng với chiều nhiều nỗi truân chuyên,
Không than không giận không phiền,
Sống an phận với điền viên một đời,
Năm xưa nước nhà chưa mở cửa,
Trai thôn còn thanh thản bên đàng,
Hẹn nhau gặp gỡ các nàng,
Gái thôn dã vốn không màng phú quý,
Nay cửa mở đời nhiều hệ luỵ,
Trai lang thang mộng mị tìm nàng,
Thấy đâu chỉ giấc mơ vàng,
Bởi thời thế các nàng sang phố thị,
Kẻ môi giới chạy ngang chạy dọc,
Làm tiền qua thủ tục mối may,
Nàng than vất vả từng ngày,
Đành chấp nhận lấy chồng sang xứ lạ,
Thời thế đổi đời rồi cũng đổi,
Biết tìm đâu thục nữ miền quê?
Trai thôn ngao ngán ê chề,
Tình chồng vợ ước mong về ngày cũ?
VÂN NGUYỄN, MÙA THU 2012