Khi đất nước thanh bình lòng áy náy,
Dẫn hai con còn mang nặng bào thai, Lên tàu bay trong giờ phút ưu hòai, Vẫy tay tiễn người bạn đời ở lại, Sang tới Mỹ cảnh đời còn ngang trái, Bà mẹ chồng còn lổi phải nàng dâu, Nỗi đau chưa hàn gắng buổi duyên đầu, Lại xui khiến mang thêm mầu tang trắng, Đứa con trai qua đời vì tai nạn, Xe lăn qua trở lại cán lên người, Căn hộ nhỏ tạm sống nỗi buồn vơi, Ngày làm mướn tối về đời lặng lẽ, Một hôm nọ tim lòng như vừa hé, Tơ duyên trời mang tới kẻ cô đơn, Người thanh niên cảm thông nỗi đau buồn, Hứa kết tóc xe tơ cùng thiếu phụ, Mười ba năm qua đi người chồng cũ, Mãn hạn tù rồi bỏ xứ vượt biên, Gặp lại nhau ai cũng có nỗi niềm, Xem là bạn bởi tình duyên thiên định. |