Wednesday, November 6, 2013

CÂY VIẾT PARKER


Ngồi buồn cắn viết trên tay,
Bổng nhớ kỷ niệm những ngày thư sinh,
Thường mang cây viết bên mình,
Xem như cái bóng cái hình tuổi thơ,

Vốn là cây viết Par-ker,
Mà ba tôi tặng khi còn ở quê,
Lúc người vừa mới trở về,
Sau nhiều năm tháng chẳng hề gặp nhau,

Ông nói bác Phú ngày nào,
Bạn thân từ thưở phong trào chống tây,
Kỷ vật bác tặng là đây,
Nay con giữ lấy làm quà của ba,

Lòng buồn cảm thấy xót xa,
Bởi tôi đánh mất một ngày đã quên,
Hai người giờ đã qui tiên,
Nhưng tôi mãi nhớ bạn hiền của ba.


VÂN NGUYỄN. NOVEMBER 5TH, 2013. MỘT THỜI ĐỂ NHỚ.
VIẾT TƯỞNG NHÓ BA TÔI VÀ BÁC TRƯƠNG VĂN PHÚ
CỐ THÂN PHỤ TRƯƠNG THỊ NƯƠNG (THƯƠNG) CHSHD (64-71).VN