Em góp nợ tình
ghép lên thơ,
Gởi chút mộng mơ
để đợi chờ,
Tiếng lòng thấp
thoáng buồn lặng lẽ,
Bên đời hiu quạnh
ngỡ bơ vơ,
Ước mơ như khó
thành lẽ thật,
Than thân trách
phận một bến bờ,
Có lẽ định phần
nơi cõi tục?
Để rối tơ lòng phút ngẩn ngơ.