Đêm ba mươi thuở nào trong kỷ niệm,
Bốn mươi năm đã êm tiếng đạn bay,
Trời Tây Đô còn gợi nhớ vơi đầy,
Mấy giờ uống với nhau vài xị rượu,
Anh trở lại từ Phong Điền ủ rủ,
Áo trây di không còn nữa trên thân,
Nhà chung vách anh với giọng thì thầm,
"Hòa bình đến mình sẽ làm dân giả",
Đêm chưa hết giọt sương còn trên lá,
Tiếng gỏ ngoài làm động cả nhà anh,
Từ phút ấy anh biến giữa thị thành,
Ra đất bắc hơn mười năm vắng bóng,
Ngày trở lại trong nỗi buồn tuyệt vọng,
Vợ không màng đã lỡ bước sang ngang,
Sầu mênh mang cho số phận bẻ bàng,
Định cư Mỹ cho đời trang sử mới.
VÂN NGUYỄN. MAY 1, 2015. 12.12 AM. MỘT
CHÚT GÌ ĐỂ NHỚ.