Ngồi buồn thơ thẩn mấy vần thơ,
Thương thân trách phận đến bao giờ?
Năm xưa còn học khờ thấy rõ,
Sáng cuốc bộ đi xế lội về,
Sự đời có lúc cũng lê thê,
Xuân đến rồi đi đón hạ về,
Thu sang kỷ niệm thênh thang quá,
Đông có ngỡ ngàn lạnh của đông?
Tuổi hưu nghĩ tới cũng đau lòng,
Thân phận già nua chẳng dám trông,
Nếu như mộng ước không như ý,
Thẩn thẩn thơ thơ với chuyện lòng.
MẾN TẶNG HỒNG NHAN, VÂN NGUYỄN, MÙA THU
2012