Ôi thương quá mái
trường xưa năm cũ,
Những tháng ngày
còn ấp ủ ngây thơ,
Hơn năm mươi năm
đánh mất hững hờ,
Nay nhìn lại thấy
lòng lâng lâng quá,
Dáng lộng lẫy huy
hoàng trông khá lạ,
Đã có lần trường cũng đã thay tên,
Xưa công lập ít
có mấy trò quên,
Nay phổ thông trống
vẫn rền như trước,
Bao tổng thống
bao nước nhà chủ tịch?
Khó nhớ rồi,
Hoàng Diệu mấy ai quên,
Cô thầy xưa từng
dạy dỗ mến thương,
Một số đã an thân
đường vô định,
Đồng môn cũ giờ
đây nhiều suy tính,
Biết ai còn ai mất
để mà ghi,
Tượng Tổng Đốc
bên cổng thật uy nghi,
Trông về hướng Mạc
đỉnh Chi hùng vĩ,
Tình yêu thuở học
trò còn ghi dấu,
Buổi tan trường
hò hẹn quán cà rem,
Mấy ai quên ly nước
đá đậu đen,
Bao kỷ niệm vấn
vương bên đường cũ,
Sóc Trăng hởi lời
thì thầm nhắn nhủ,
Cái nôi vàng gìn
giữ mái trường tôi,
Dù xa quê năm
tháng có nổi trôi,
Hoàng Diệu hỡi nhớ ơn người muôn thuở.
VÂN NGUYỄN, MÙA THU 2012.