Ngày đó xa gần bốn
thập niên,
Kẻ ở người đi khắp
mọi miền,
Tàn cuộc điêu
linh tiền định sẳn?
Để hồn sông núi gẫm
triền miên,
Ngày đó máu xương
đã ngừng rơi,
Vận nước gây nên
những đổi đời,
Kẻ vui hớn hở người
lặng tiếng,
Hận đời lặng lẽ
nguyện về khơi,
Ngày đó tương tàn
đáng nhớ không?
Cháu con Âu Lạc
giống tiên rồng,
Buồn vui quá khứ
còn trơ đấy,
Có ước mơ gì phải
ngóng trông?
Ngày đó bây giờ
nghĩ khứ lai,
Thế hệ đổi thay
đã bao ngày,
Nòi giống tiên rồng
bay khắp xứ,
Viễn du hay phải
tự lưu đày?
VÂN NGUYỄN. APR 3, 2015. 11.25 AM.
VIẾT CHO NGÀY THÁNG 4 NĂM 1975.