Một buổi sáng bên
đường qua phố chợ,
Anh trung niên
quanh quẫn trước Bol-sa,
Bước lân la theo
những khách đi qua,
Miệng chào hỏi
xin chút quà nho nhỏ,
Tôi vừa hỏi anh kể
đời khốn khó,
Em vừa tròn bản
án mới vừa ra,
Thân cô đơn lại
không cửa không nhà,
Sống lây lất cho
qua ngày tủi nhục,
Tôi cũng có nghe
sơ từ lúc trước,
Vụ vườn cam của
hai sáu năm rồi,
Chàng thanh niên
trong lứa tuổi đôi mươi,
Chuyện gái trai đã
hủy đời non trẻ,
Tôi thẫn thờ nghĩ
thầm nơi trần thế,
Nhục hình làm tan
nát cả đời ai?
Nói làm sao cho hết
nỗi đau nầy?
Mấy mươi năm bao
quanh đầy song sắt,
Tôi vội móc túi ra
vài đồng bạc,
Tặng cho anh như
thông cảm đồng bào,
Gởi đến anh lời tha
thiết ước ao,
Hãy cố gắng ngày mai trời sẽ
sáng.
VÂN NGUYỄN. JUNE 14TH, 2013. VIẾT
CHO NGƯỜI TÙ 26 NĂM TRÊN ĐẤT MỸ.