Wednesday, January 13, 2016

MỘT ĐOẠN ĐƯỜNG BUỒN -2


Người phụ nữ miền quê hương đất Sóc,
Trách phận mình sao đơn độc khổ đau,
Mười chín tuổi làm dâu buổi ban đầu,
Bởi may mối chẳng làm sao hiễu được,

Tình trai gái chưa biết nhau từ trước,
Chiếc thuyền đời mặc nó lướt lênh đênh,
Mười hai bến trong đục lúc bồng bềnh,
Số đành chịu những năm trường cay đắng,

Mấy mươi năm vợ chồng trong thầm lặng,
Duyên nợ nầy trời cho chẵn bãy con,
Những lúc say chồng nhân tính chẳng còn,
Hành hạ vợ tợ tù không nhận tội,

Mấy năm qua người chồng như thấy lỗi,
Đoạn đường tình bớt cái nỗi nghiệt oan,
Nay đất Mỹ người phụ nữ an toàn,
Cái đau nhất chuyện buồn trong tiềm thức,

Thầm tạ ơn Phật Trời cho chút phước,
Để buổi nầy đời có được an cư,
Không bận tâm lo lắng chuyện xa vời,
Về cái đoạn đường buồn rơi nước mắt.

VÂN NGUYỄN . JANUARY 12 , 2016 . 9.20PM .
VIẾT TẶNG PHẠM  THỊ NĂM , VICTORVILLE ,CALI .