Thursday, August 9, 2012

THẦY DƯƠNG MINH TỰ



Đức Hòa có xã An Ninh,
Xưa vùng Chợ lớn nay là Long An,
Quê cha đất mẹ nặng mang,
Công sanh  ơn dưỡng cho Thầy thành nhân,

Mùa thu khói lữa lan tràn,
Một chính bốn sáu tiêu tan cửa nhà,
Nông dân, nghề của ông cha ,
Trãng Bàng tị nạn Tây Ninh ngút ngàn,

Thời trung học ở Sài gòn,
Tốt nghiệp Sư phạm cũng còn ở đây,
Khi dạy học ở Quãng Nam,
Tên Trần quí Cáp là trường đầu tiên,

Cớ sao Thầy phải ưu phiền?
Nếu không, Thủ Đức lụy đời chinh nhân,
Đến khi Phật giáo xã thân,
Thầy về Hoàng Diệu dạy trường thứ hai,

Nơi đây dạy Toán dài dài,
Thầy vui cảnh mới nhớ hoài Sóc trăng,
Tuy nhiên cũng có băn khoăn,
Nhớ nhà cũng có ngại đường cũng xa,


Tới năm một chính bảy hai,
Nhà Bè thị xã đất Thầy dung thân,
Một đời mô phạm ân cần,
Rèn luyện tuổi trẻ Việt Nam  nên người.


Kính tặng Thầy Dương Minh Tự, CGS Hoàng Diệu, Mùa hè 2012, Vân Nguyễn, Nam Cali.