Sunday, July 21, 2013

NỖI BUỒN CỦA TÔI


Vốn liếng có bốn anh sui,
Anh lớn thứ nhất quê người miền nam,
Lúc xưa cũng có quân hàm,
Nhậu nhẹt ca hát ngang hàng như tôi,

Rủi thay vừa mấy tháng rồi,
Bác sĩ cấm rượu nên tôi không mời,
Anh kế công chức một đời,
Sinh quán miền bắc sống thời miền nam,

Sài-Gòn vừa uống vừa làm,
Giờ đành bỏ hẳn bởi gan mệt rồi,
Lúc anh gặp tiệc có tôi,
Vài chung rượu đỏ cho vơi nỗi buồn,

Anh thứ ba cũng bỏ luôn,
Sợ mấy con trẻ làm tuồng giống cha,
Tình bạn thật rất đậm đà,
Quê cha xứ Quảng quê nhà miền trung,

Anh thứ tư rất anh hùng,
Lúc trẻ say sỉn không rung không hàng,
Bây giờ không uống chỉ than,
Bởi rượu dị ứng tràn lan cả người,

Tổ tiên anh vốn xa xôi,
Gốc Hoa anh sống bên trời Việt-nam,
Đôi khi tôi có phàn nàn,
Bạn sui không nhậu bạn vàng thở than.

VÂN NGUYỄN. JULY 19 TH, 2013. VIẾT TẶNG CHO TÔI.