Em vóc liễu đoan trang thùy mỵ đấy,
Nét mặt buồn sâu thẳm nụ cười duyên,
Trời cho em số phận có ưu phiền,
Lấy chồng thuở sinh thời trên đất Việt,
Tình yêu đến rồi đi sầu da diết,
Trách hận đời nên tìm lối ly hương,
May cho em được trọn vẹn trên đường,
Tới Mỹ với hai con còn niên thiếu,
Không lâu lắm tim lòng theo nhịp điệu,
Với cuộc tình vừa đến hiểu lòng nhau,
Cùng trao nhau ân ái ngỡ tình đầu,
Một bé gái ra đời là kết quả,
Tiền định sẳn cho con buồn thảm quá,
Dị tật là nghiệp chướng của đời nhân?
Nên cha nó chẳng có chút ngại ngần,
Bỏ mẹ con tự lo thân ấm lạnh,
Rồi hôm nay lại gặp người đồng cảnh,
Tuổi cao rồi lại muốn sánh vai em,
Em đắng đo suy nghĩ mãi hằng đêm,
Có hay nên trước thềm thêm bối rối?
VÂN NGUYỄN, MAY 23, 2016 ...6.10 AM.
VIẾT TẶNG NGỌC, LITTLE SAIGON, QUẬN CAM.